Chủ nghĩa hậu hiện đại đã có tác động đáng kể đến việc giải cấu trúc các hình thức và kỹ thuật nghệ thuật truyền thống, đặc biệt là trong lĩnh vực lý thuyết nghệ thuật và nghệ thuật hậu hiện đại. Nó thách thức các quy ước của nghệ thuật truyền thống, xác định lại ranh giới của sự thể hiện nghệ thuật và cung cấp nền tảng cho việc khám phá những quan điểm và ý tưởng mới.
Chủ nghĩa hậu hiện đại, với tư cách là một phong trào, đặt câu hỏi về các chuẩn mực và giá trị đã được thiết lập gắn liền với các loại hình nghệ thuật truyền thống. Nó phá bỏ cấu trúc thứ bậc của sự thể hiện nghệ thuật, từ đó xóa mờ ranh giới giữa nghệ thuật cao và thấp, phá vỡ sự phân biệt truyền thống giữa bản gốc và bản sao, đồng thời thách thức quyền lực của nghệ sĩ và người xem. Sự phá hủy các hình thức và kỹ thuật nghệ thuật truyền thống này là công cụ trong sự phát triển của nghệ thuật hậu hiện đại và đã gây ra sự thay đổi trong cách cảm nhận, sáng tạo và trải nghiệm nghệ thuật.
Một trong những khía cạnh quan trọng của chủ nghĩa hậu hiện đại trong nghệ thuật là sự nhấn mạnh vào tính liên văn bản, sự mô phỏng và sự bricolage. Tính liên văn bản đề cập đến sự kết nối của nhiều tài liệu tham khảo văn hóa và nghệ thuật khác nhau trong một tác phẩm nghệ thuật, từ đó phá vỡ tính tự chủ của tác phẩm nghệ thuật và thúc đẩy mối quan hệ đối thoại với khán giả. Pastiche liên quan đến việc bắt chước và kết hợp lại nhiều phong cách và họa tiết nghệ thuật khác nhau, dẫn đến sự kết hợp của những ảnh hưởng và tài liệu tham khảo đa dạng. Mặt khác, Bricolage nhấn mạnh việc sử dụng các đồ vật và vật liệu tìm thấy trong nghệ thuật, tạo ra một bố cục giống như ảnh ghép thách thức ranh giới của các loại hình nghệ thuật truyền thống.
Hơn nữa, chủ nghĩa hậu hiện đại thách thức quan niệm về tiếng nói nghệ thuật đích thực, đơn nhất bằng cách đón nhận tính đa nguyên, sự lai tạp và đa dạng. Cách tiếp cận này khuyến khích các nghệ sĩ thử nghiệm các phương tiện, công nghệ và thực hành liên ngành đa dạng, từ đó làm mờ đi sự khác biệt giữa các loại hình nghệ thuật khác nhau và mở rộng khả năng thể hiện nghệ thuật. Chủ nghĩa hậu hiện đại cũng phê phán quan niệm về một lý thuyết nghệ thuật có thẩm quyền, ủng hộ sự đa dạng của các quan điểm và cách giải thích phản ánh bối cảnh văn hóa, xã hội và chính trị đa dạng trong đó nghệ thuật được sản xuất và tiêu thụ.
Về cốt lõi, chủ nghĩa hậu hiện đại trong nghệ thuật phá vỡ các quan niệm truyền thống về giá trị nghệ thuật, tính độc đáo và quyền tác giả, mở ra những con đường mới cho sự đổi mới và thử nghiệm nghệ thuật. Nó thách thức những ranh giới đã được thiết lập của các hình thức và kỹ thuật nghệ thuật, nuôi dưỡng bầu không khí sáng tạo, đa dạng và hòa nhập trong thế giới nghệ thuật. Bằng cách dỡ bỏ các hệ thống phân cấp truyền thống và đón nhận sự phức tạp của văn hóa đương đại, chủ nghĩa hậu hiện đại tiếp tục đóng một vai trò then chốt trong việc định hình sự phát triển của lý thuyết nghệ thuật và chính nghệ thuật hậu hiện đại.